Nỗi cô đơn cùng cực của người đàn bà tham vọng
on 25th June 2015
| 914 views

Tôi cảm thấy lẻ loi hơn bao giờ hết khi nhìn bạn bè đã chồng con đầm ấm, còn tôi vẫn là những bữa cơm một mình lạnh lẽo.

Ở tuổi 33, tôi vẫn có nỗi niềm tam su chưa thể có nổi một tình yêu thật sự cho riêng mình. Với tấm bằng tiến sĩ từ nước ngoài về cùng một công ty phần mềm đầy danh tiếng, nhưng tôi chưa từng một lần nếm trải cảm giác được một người đàn ông ve vuốt, yêu thương.

Giành xuất học bổng sang Pháp tại trường đại học, sau 4 năm tôi trở về đi làm và tự mình thành lập một công ty riêng. Tôi dành hết mọi thời gian, tâm huyết của mình để phát triển công ty, mở rộng phạm vi hoạt động ra nước ngoài, mặc cho bố mẹ cố sức ngăn cản vì tôi là con gái và mong muốn tôi có thể an phận chồng con.

Tôi miệt mài trong công việc với mong muốn trở thành người phụ nữ thành đạt. (Ảnh minh họa)

Tôi gạt ngoài tai mọi lời nói của người mẹ đã có tuổi, tự mình tìm cách để xoay sở với mọi khó khăn, cuối cùng thì tôi cũng đã thành công. Sản phẩm của công ty tôi đã được đưa vào sử dụng tại nhiều tập đoàn nổi tiếng trong nước và quốc tế, hiện tôi có thêm hai cơ sở ở Pháp và Thụy Điển. Tôi nghiễm nhiên trở thành một người phụ nữ thành đạt và có danh tiếng trong giới doanh nhân hiện nay.

Tôi say mê với công việc kinh doanh và có ý định mở thêm chuỗi nhà hàng hải sản tại Hà Nội, tuy nhiên ba mẹ tôi đã phản đối kịch liệt xem boi tinh duyen đến mức tôi phải dọn ra ngoài ở riêng, bạn bè thì khuyên tôi nên lấy chồng vì “con gái có thì” và tôi cũng đã có tuổi. Thế nhưng tôi vẫn mặc kệ để có thể khẳng định bản lĩnh của một người phụ nữ trên thương trường.

Tôi đã từng yêu một người đàn ông bằng tuổi mình, nhưng anh ta nhanh chóng khiến tôi chán nản bởi tôi cần một người đàn ông thật sự mạnh mẽ, biết phấn đấu cho sự nghiệp của mình. Anh ta luôn giữ mình an toàn trong mọi mối quan hệ xã hội, chẳng ganh đua để tiến lên phía trước, cũng không hề cố gắng nỗ nực vì bất cứ ai. Với tôi đó là một người nhu nhược. Vì vậy tôi đã quyết định chia tay và không yêu ai cho tới bây giờ.

Tôi thực sự cảm thấy ghen tỵ với gia đình êm ấm của cô bạn thân. (Ảnh minh họa)

Có lẽ tôi sẽ chẳng hối tiếc và ân hận khi thấy mẹ xuýt xoa ôm đứa cháu nhà hàng xóm mà mong mỏi, nhìn đứa bạn học chung đại học giờ con đã học lớp 2 ríu rít gọi mẹ… Lúc này, tôi mới chợt thấy chạnh lòng – tôi đã cô đơn quá lâu. Người phụ nữ được mọi người xung quanh ngợi ca vì sự thành đạt trong công việc giờ đây quằn quại với nỗi cô đơn của chính mình.

Giờ tôi mới thấy lời khuyên của Lan – cô bạn thân từ bé của tôi thật thấm thía “Phụ nữ hạnh phúc nhất khi được yêu thương mày ạ. Tiền sẽ chẳng bao giờ mua nổi niềm hạnh phúc ấy đâu”. Tôi bắt đầu khao khát có được một tình yêu chân thành, một tổ ấm nhỏ mỗi khi đi làm về, được nấu bữa cơm chiều cho chồng con, được sẻ chia mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống với người đàn ông của mình. Nỗi cô đơn tôi đang mang như một sự trả giá cho tham vọng của chính mình!

Giá như… tôi đừng là một người phụ nữ tham vọng! (Ảnh minh họa)

Trở về trong căn nhà vắng tanh, lạnh lẽo với những món đồ sàng trọng, đắt tiền mà tôi đã từng rất hào hứng khi mua nó. Thế nhưng trái tim tôi lạnh cóng bởi chẳng hề có một chút hơi ấm nào của tình yêu. Tôi đã khóc như một đứa trẻ, khóc bởi tôi đã tự đánh mất đi tình yêu và tuổi xuân của mình. Giá như… tôi đừng là một người phụ nữ tham vọng!

Theo bao phu nu