Mẹ lên xe hoa bỏ lại con với những tủi hờn của cuộc đời
on 6th October 2015
| 826 views

Lúc đón dâu mẹ thật xinh đẹp và rạng ngời, tay trong tay với người đàn ông mà con phải gọi là bố dượng. Mẹ gạt tay con ra và bảo không được khóc, vô nhà với ngoại. ( Theo bao phu nu)

Con năm nay mới chỉ là cô bé 18 tuổi. 18 tuổi nhưng con đã chẳng còn có cha, cũng chẳng còn có mẹ bên cạnh. Một mình con sống đơn độc cùng với ông bà ngoại. Cũng may ông bà yêu thương con rất nhiều. Chỉ có bố và mẹ của con tuy vẫn còn sống trên cõi đời này nhưng lại vô tình với con, lại nỡ bỏ rơi con.

5 năm trước, con vẫn là một cô bé lên 13. 13 năm được sống với bố mẹ trong hạnh phúc, con đã từng nghĩ mình là một đứa trẻ may mắn hơn nhiều bạn bè không còn bố mẹ. Vậy mà một ngày, mẹ đưa con đi chơi công viên. Rồi mẹ cứ ôm chặt con và khóc. Mẹ nói rằng, bố mẹ không thể ở được bên nhau nữa. Mẹ gián tiếp thông báo về cuộc ly hôn của 2 người như thế với con.

Ngày đó, tuy chỉ là một cô bé học lớp 7, nhưng nghe mẹ nói vậy mà tim con vỡ vụn thành nhiều mảnh. Con chỉ biết khóc và khóc. Rồi về nhà, bố mẹ bắt đầu không ai nói với ai câu nào. Hai người bắt đầu ngủ riêng ở phòng khác. Vì sợ bố xa con, nên con cứ một tối ngủ với bố và một tối ngủ với mẹ để níu kéo không để bố rời xa khỏi ngôi nhà này.

‘Ngày mẹ lấy chồng, mình con tủi hờn ở lại ngôi nhà đã vắng mẹ!’ - Ảnh 1

Sau ngày bố bỏ 2 mẹ con ra đi, mẹ từng là tất cả với con.

Nhưng vẫn tới một ngày, bố xách va li ra khỏi nhà. Còn mẹ thì gào khóc chửi bới bố. Trong những lời mẹ chửi rủa bố, con lờ mờ nhận ra một lý do khiến 2 người xa nhau. Đó là bố đã phản bội mẹ vì có người đàn bà khác. Thậm chí khi bị mẹ phát hiện ra, bố còn không chút ân hận. Bố đưa ra tờ đơn ly hôn và chấp nhận ra khỏi nhà.

Ngày bố ra khỏi nhà, bố còn đến bên con hứa sẽ về thăm con. Vậy nhưng con đã chờ đợi mãi mà bố không một lần về thăm con hết. Bố chỉ gửi quà về cho con và một lá thư ngắn. Bố nói rằng, bố bận công việc, bận gia đình mới nên không về với con được. Con hiểu hết những lời bố nói song tủi thân đến trào nước mắt. Bố có vợ mới, có con mới nên đã quên con rồi phải không?

Chẳng còn bố, con chỉ còn biết đến mẹ. Mẹ đã từng là tất cả đối với con. Nhưng rồi, 2 năm sau ngày bố mẹ chia tay, mẹ con cũng có một người đàn ông mới. Dù con chẳng ghét bỏ gì người đàn ông ấy nhưng không hiểu sao con cứ không thích mẹ lấy chồng. Vì con biết, lấy chồng rồi, mẹ sẽ lại bỏ con mà đi biệt tăm như bố đã từng như thế với con.

Nhiều đêm con đang ngủ, con thấy mẹ nằm khóc. Rồi mẹ ôm lấy con. Mẹ nói mẹ xin lỗi vì không ở bên con được nữa. Mẹ phải có cuộc sống mới của mẹ. Mẹ nói con hãy ở nhà với ông bà thật ngoan. Thương mẹ, con lại gật đầu đồng ý cho mẹ đi bước nữa.

Ngày mẹ lên xe hoa, năm đó con 15 tuổi. Thật lòng con buồn lắm vì ý thức được con sắp mất mẹ rồi. Nhưng sợ mẹ buồn lòng, sợ ông bà ngoại phiền muộn, con cứ phải giả bộ đang vui mừng vì mẹ lấy chồng, vì mẹ được làm cô dâu xinh đẹp.

Ngày cưới mẹ, nhiều cô dì chú bác họ hàng đến chia vui. Khi nhìn thấy con ngồi đó, họ cứ nói những lời nửa đùa nửa thật, nửa lo lắng cho con. Họ tò mò bảo con rằng: “Mẹ cháu từ nay bỏ cháu rồi, chẳng còn ai nuôi cháu nữa”. Rồi nhiều người còn nói: “Mẹ nó lấy chồng thì nó lại về phải về với ba nó chứ sao?”.

Những lời mọi người nói cũng chính là những nỗi lòng trăn trở và đầy hoang mang trong con. Lúc đón dâu, nhìn mẹ xinh đẹp rạng ngời khoác tay người đàn ông con gọi là bố dượng, con đã chạy ào tới ôm mẹ thật lâu. Con cầu xin mẹ cho con lên xe hoa ngồi cùng mẹ. Nhưng mẹ gạt tay con ra và bảo con không được khóc, hãy vô nhà với ông bà ngoại đi. Mẹ nói vài ngày nữa mẹ sẽ lại về.

Sau lễ cưới của mẹ, con đã thẫn thờ quay trở lại ngôi nhà đã vắng bóng mẹ. Mẹ chỉ vừa mới đi, nhưng con đã thấy nhớ mẹ quá rồi. Đêm ấy, cả đêm con không ngủ vì giường không còn có mẹ ngủ cùng. Mẹ cũng chẳng gọi điện về hỏi thăm con như mẹ đã hứa.

Rồi những ngày sau, con không cả muốn đến trường chỉ để ở nhà đợi mẹ về. Song ông bà cứ bắt con phải đi học. Đi học về là con chạy thật nhanh về nhà xem mẹ về với con không. Nhưng mẹ cũng một đi không trở lại như bố con vậy.

15 tuổi khi ấy, con đã hiểu lời hứa của mẹ dỗ dành con chỉ là lời hứa suông lúc đó.Con đã hiểu mẹ đã chính thức để con lại với ông bà ngoại. Con có bố, có mẹ mà 3 năm nay như một đứa trẻ mồ côi. Cô bé 18 tuổi như con càng lớn lên, càng khao khát tình yêu thương của bố mẹ. Nhưng con biết, cuộc đời con sẽ thiếu đi sự yêu thương này của 2 người.

bo-me-o-noi-xa-do-co-khi-nao-nho-den-con-khong

Bố mẹ ở nơi đó, liệu có giây phút nào nhớ đến đứa con gái đang bị bỏ rơi mà 2 người từng chăm bẵm, yêu thương?

18 tuổi, con cũng chợt nhận ra nhiều điều cay đắng. Bố mẹ yêu và cưới nhau, rồi sinh ra con. Những tưởng con sẽ là động lực để bố mẹ cố gắng vì con. Song con cay đắng và tủi hờn khi biết bố mẹ ở đâu đó đều đang bận với hạnh phúc riêng của mình mà chẳng quan tâm đến sự tồn tại của con trong cuộc đời này.

Bố mẹ quá vô tâm với con hay vô trách nhiệm với con sau khi ly hôn? Hay con đã quá hư khi đòi hỏi ở bố mẹ quá nhiều rồi??? Bố mẹ ở nơi đó, liệu có giây phút nào nhớ đến đứa con gái đang bị bỏ rơi mà 2 người từng chăm bẵm, yêu thương? Bố ơi, mẹ ơi, con rất nhớ 2 người.

Xem thêm: những câu chuyện tình yêu , tâm sự , gia đình ngoại tinh tại blog tam su